CHÚC thế giới được bình an
MỪNG nhân loại bước sang trang phong trần
NĂM “Dậu” đi, “Tuất” hiện thân
MỚI đến mà đã lắm phần lo toan
MÙA thiêng rực rỡ mai vàng
XUÂN đào hồng rạng hòa chan hương tình
MẬU tàn đông lạnh phù sinh
TUẤT nghênh xuân ấm lung linh đất trời
HAI phương nhị đế buồn vui
NGÀN hoa đua nở gọi mời tinh anh
KHÔNG không hòa điệu thiên sanh
TRĂM năm đọng lại thiện lành ngàn sau
MƯỜI mươi sắc thể dạt dào
TÁM công đức tích tâm giao phụng thời
CẦU Phật tổ chứng lòng người
NGUYỆN nhân sinh bớt ngọt bùi đua bơi!
DÂN tình sâu lắng mộng đời
TỘC nay tái hiện niềm vui cổ truyền
VIỆT Hùng tổ quốc Rồng Tiên
NAM phương phúc địa thiêng liêng giống nòi
THOÁT ly khổ nạn chơi vơi
CẢNH tình tai ách qua rồi nghiệp duyên
KHỔ người đời… khổ cái triền
NẠN tham dục… nạn đảo điên tinh thần
TÀN thu đông… rạng nghinh xuân
DƯ hương hành sử, vô ngần cộng sinh
BÃO tố nghiệt ngã hư tình
BIỂN đời chìm nổi phiêu linh thăng trầm.
CẦU bá tánh thắng tối tăm
NGUYỆN nhân loại vượt mê lầm tham sân
NHÂN nghĩa tương hội tương lân
DÂN sinh quy hướng chân nhân sáng ngời
THẾ gian cay đắng ngậm ngùi
GIỚI tướng chằng chịt… khóc cười bể dâu!
THOÁT sầu bi, tỉnh chiêm bao
NẠN tham sân hết… dạt dào tâm linh
CHIẾN chinh… tự thắng lòng mình
TRANH đua lắng đọng… yên bình trần gian
CỘNG đồng, cộng trú vô vàn
HƯỞNG nhân quả báo, tịnh an tình người
MÙA mai đào… sắc xinh tươi
XUÂN lòng rộn rã nụ cười thắng duyên
THANH tâm huyền diệu đức hiền
BÌNH yên con cháu Rông Tiên Lạc Hồng
CHÚNG vạn loài đẹp ngoài trong
SINH linh hòa điệu non sông nhiệm mầu
AN tâm an tánh tương giao
VUI tình nhân loại ngọt ngào trường sinh
HẠNH phẩm đời đạo hữu tình
PHÚC đức thanh thản huyền minh Ta-bà.
Nam-mô Bát-nhã ba-la
Nam-mô thắng diệu thăng hoa xuân thiền.
Trần Quê Hương