Vua nước Ngô, Tôn Hòa phái người đem tượng phật bỏ vào nơi dơ bẩn và đem những thứ “thải từ người” đổ lên đó. Tuy nhiên, ông bị sưng ngứa khắp người đặc biệt ở chỗ kín, la khóc kêu than.
Trong thời Tam Quốc khi Tôn Hòa nắm quyền tại vương triều Ngô, ông tìm thấy một tượng Phật bằng vàng cao vài thước trong khu một khu vườn ở sân sau. Qua tìm hiểu thì biết được nó là tác phẩm của vua Ấn Độ A Yu, được đặt trong cung điện để bảo an. Tuy nhiên, Phật Giáo không được lan truyền đến miền Nam sớm như các vương triều nhà Tần và Hán khi đó. Do đó không ai giải thích được tại sao bức tượng lại lưu lạc đến nơi đây.
Trong khi đó, Tôn Hòa vốn không tin vào Phật Giáo, vì thế ông yêu cầu một vài người đem bức tượng bỏ vào nơi dơ bẩn và để những thứ thải từ người đổ lên đó. Mặt khác, ông lại tỏ ra rất thích thú quan sát cảnh tượng này cùng với quần thần.
Tuy nhiên, không lâu sau đó, ông thấy mình sưng tấy khắp nơi và đặc biệt bị đau đớn ở vùng kín. Ông đau đớn quá đến độ la khóc kêu than mãi không dứt.
Không chịu nổi phải nhờ đến nhờ người bói xem chuyện gì đã xảy ra. Vị này nói rằng: “Đó là do xúc phạm đến Thần”. Nghe xong, Tôn Hòa ra lệnh cúng tế tất cả tượng Phật ở các chùa. Tuy nhiên, chẳng giúp gì.
Một tì nữ trong cung điện rất có tín tâm vào Phật Pháp. Cô nói với Tôn Hòa: “Thưa ngài, thiết nghĩ phải chăng ngài nên đến bên tượng Phật và cầu nguyện?”
Tôn Hòa hỏi: “Phật là một vị Thần phải không?”
Tì nữ trả lời: “Vâng, đúng vậy”.
Rồi Tôn Hòa chợt nhớ đến việc ông đã làm với bức tượng Phật, bèn kể cho người tì nữ nghe. Cô lập tức mang tượng Phật vào đại sảnh và chùi rửa nhiều lần bằng nước sạch. Rồi cô đốt hương và khấn nguyện. Tôn Hòa cũng quỳ thú tội và thỉnh cầu được tha thứ. Một lúc sau, ông không còn cảm thấy đau nữa.
Rồi Tôn Hòa mời tăng nhân Khang Tăng Hội đến giảng giải Phật Pháp. Vị tăng nhân này cũng tỉ mỉ giải thích Pháp cho Tôn Hòa, ông cảm thấy rất tiếc về những gì mình đã làm và bắt đầu nuôi dưỡng thiện tâm, biết kính Phật, coi trọng Thần linh. Sau 10 ngày, ông hoàn toàn bình phục, liền đến chùa nơi Khang Tăng Hội trú ngụ và lệnh cho trang hoàng ngôi chùa. Ông ra lệnh tất cả mọi người trong cung theo Đạo Phật.