-
Ta hãy bắt đầubằng hơi thở thứ nhấtCho cánh chim bồ câu trắng hiệnchấp tay vẫy chào hư khôngnghĩ về dòng sông trắngbè lau bồng bềnhtrong đáy mắt buồncủa anh tôi ngày trướcbếp lửa đã nhenmột vị đạo sư cho tôi ngọn lửa nhỏđể sởi ấm quê hương…ta hãy bắt đầubằng hơi thở thứ haicánh chim hải âu hiện trên sónghận thù như biển cảtừ xác thân tan rãvị mặn từ máu của đồng loạitứa ra từ vết cào cấu hoang sửđang lành những giọt lệtừ phế sửđi qua những triều đạicỏ dại hôm nay mọc trên tàn tích của chiến tranhmột vị đạo sư đã cho tôi nước mắt của bụtđể trở về nhà…ta hãy bắt đầubằng hơi thở thứ bachánh niệmnghĩ về bà tôi ngày còn nguyên xác- hồncâu ca dao nghìn năm sương khóitrên mộ hươngthắp mùa gió thổicơn nồm thơm phấn cỏ câymột vị đạo sư đã cho tôi kí ức của tiền thânđể nguyện cầu cho cửu huyền thất tổ
-
Liên đàimột đóa sen tỏa chiếu…Ta hãy bắt đầuyêu câu thơ ngày đầu khai sinh buổi sángHợp hôn loài ngườichim thúrừng và biểnsông suốiTất thảy chảy qua đồi hoangdựng lại phế tích gãy đổđóa hoa tuyết liên đã nguyệntrên Tây Tạngvà thế giới đau khổtay mẹ cầm nhành dươngNam mô đại từMôi nở hoaCánh bướm bóc bọc bay qua đại dươngnhẹ như một giấc ngủtriền miên ngọn lửa trên timTa hãy bắt đầu từ một cho đến bagiản dị ở đâylà cái nhìn chân thậttrên bãi tha manhang khói ấm cúmtừ Truyện KiềuKim Cương TỏaĐại thừaKinh Tạng PaLiLên thuyềnvượt qua buổi sớm đầy sương…….
Thiện Hưng